Lần đầu tiên ở châu Á, caphẫu thuật ghép cả hai tay đã được thực hiện thành công trên một nữ sinh viên trẻ ở Viện Y Khoa Amrita (AIMS), Kochi.
Shreya Siddanagowda, 19 tuổi, bệnh nhân đầu tiên trong ca mổ ghép hiếm có, đã bị mất cả hai tay sau một vụ tai nạn giao thông vào năm ngoái.
Là sinh viên ngành kỹ sư hóa học tại Viện Công nghệ Manipal, cô gái đã nhận được cánh tay từ Sachin, một sinh viên năm cuối lớp B.Com của trường Rajagiri, Ernakulam. Chàng thanh niên xấu số đã bị chết não sau khi bị ngã trong một tai nạn xe đạp, dẫn đến chấn thương sọ não.
Ca mổ ghép kéo dài 13 giờ được tiến hành bởi một ê kíp gồm 20 bác sĩ phẫu thuật và 16 bác sĩ gây mê dưới sự lãnh đạo của bác sĩ Subrahmania Iyer, trưởng khoa Phẫu thuật Thẩm mỹ và tại AIMS.
Tai nạn xảy ra vào tháng Chín năm ngoái khi chiếc xe buýt đưa Shreya đến trường từ Pune bị lật nghiêng và đè nát cánh tay cô.
Khi được đưa đến bệnh viện, cánh tay cô gái đã không thể cứu được phải cắt cụt ở khuỷu tay.
“Ca mổ rất phức tạp. Chúng tôi phải xác định chính xác và nối các dây thần kinh, cơ, gân và động mạch khác nhau, đó là một thách thức lớn. Trong trường hợp của Shreya, cả hai tay ghép đều được thực hiện ở giữa cánh tay. Chỉ có 9 ca ghép như vậy từng được thực hiện trên thế giới”, BS Iyer chia sẻ trên tờ The New Indian Express.
Theo báo cáo, đây là lần đầu tiên trên thế giới trong đó cánh tay của người hiến là nam được ghép cho người nhận là nữ. “Khi tôi nghe nói rằng có cơ sở y tế thực hiện ghép tay ở Ấn Độ, cuối cùng tôi cảm thấy sự phàn phế của mình chỉ là tạm thời. Điều đó đã giúp rất nhiều. Hy vọng rằng, trong vài năm tới, tôi sẽ có cuộc sống gần như bình thường”, Shreya vui vẻ nói.
Trên thực tế, ngay cả khi các bác sĩ không chắc về việc cấy ghép từ nam sang nữ, Shreya cũng không có chút ngần ngại về giới tính của người hiến tặng, miễn là cô ấy nhận được.
May mắn thay, cơ thể của cô đã không cho thấy bất kỳ dấu hiệu của sự từ chối của các cơ quan cấy ghép. Tuy nhiên, cô ấy sẽ phải dùng thuốc suốt đời để cơ thể của cô ấy không từ chối tay, tại bất kỳ thời điểm nào.
Trên thực tế, ngay cả khi các bác sĩ không chắc chắn về việc ghép tay từ nam cho nữ, Shreya cũng không ngần ngại về giới tính của người hiến tặng, miễn là cô nhận được.
May mắn thay, cơ thể cô gái không biểu hiện bất kỳ dấu hiệu nào của việc đào thải bộ phận cấy ghép. Tuy nhiên, cô sẽ phải dùng thuốc suốt đời để cơ thể không từ chối đôi tay tại bất kỳ thời điểm nào.
Hiện đang thực hiện những bài tập thông thường cho ngón tay, cổ tay và vai, Shreya sẽ bắt đầu cử động khuỷu tay trong những tuần tới. Theo BS. Mohit Sharma, bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ cao cấp, người đóng vai trò chính trong ca mổ, cô gái sẽ hồi phục được 85% động tác trong vòng một năm rưỡi tới.
Shreya là con gái duy nhất của Suma Nuggihalli và Fakirgowda Siddnagowder, quản lý cao cấp của Tata Motors, sống ở Pune.
Thời gian thử thách đang còn ở trước mặt cô gái trẻ, vì bệnh nhân có thể khá khó khăn để quen với trọng lượng của hai tay được ghép trên cánh tay. Gia đình cô gái sẽ chuyển đến gần bệnh viện để khám sức khoẻ định kỳ và phục hồi chức năng.
“Ở đây con bé hòa hợp với các bác sĩ hơn. Họ biết tiền sử bệnh tật của nó và sẽ giúp nó tốt nhất. Những ngày quan trọng đối với con bé còn ở phía trước, nhưng chúng tôi sẽ luôn ở bên con bé”, cha mẹ Shreyanói.
Người được ghép tim và cha của người hiến tặng cùng chinh phục cuộc thi Marathon
Fred Miller, sống ở Glencoe, dự định sẽ tham gia cuộc thi Chicago Marathon năm nay cùng với Shae Brown, sống ở Shiner, Texas, người đã được ghép trái tim con gái lớn của ông, Alyssa, vào cuối năm 2013.
Trước khi đến với cuộc thi Chicago Marathon vào sáng Chủ nhật, Shae Brown đã kéo Fred Miller ra một chỗ để bàn về kế hoạch chạy cùng nhau.
“Fred nói ông ấy sẽ lùi lại và nhường tôi cán đích đầu tiên, và tôi nói tôi không muốn như thế”, Shae, người được nhận trái tim của con gái Fred, nói. “Tôi muốn chúng tôi về đích cùng nhau và chúng tôi đã làm vậy, với hai tay nắm chặt giơ cao lên trời”.
Theo Fred, 62 tuổi, chuyên gia tâm lý học của Trường Đại học North Shore ở Evanston, họ hoàn thành cuộc thi trong 6 giờ, 30 phút và 13 giây, chạy “một cách cổ điển và có chiến lược”. Họ đã làm tất cả mọi người tự hào.
Cảm xúc đã thúc đẩy cả hai vận động viên. Mỗi khi Shae chạm vào vết sẹo thô ráp, bà lại nghĩ đến Alyssa, người qua đời vào tháng 5 năm 2013 do bệnh ở tuổi 24, và đã tặng cho bà trái tim cứu sống tính mạng.
Shae, 49 tuổi, sống ở Shiner, bang Texas, nói: “Tôi luôn tự nhủ rằng mình đã tập luyện để làm việc này và đó lý do khiến tôi tiếp tục.
Ký ức về Alyssa cũng là nguồn cảm hứng cho Fred, theo cách mà ông không thể mô tả, cũng như khi nhìn thấy Shae đã làm mọi thứ để chinh phục thử thách 26,2 dặm.
Fred cho biết: “Điều mang cho tôi sức mạnh to lớn là tôi có thể nhìn thấy sự can đảm vô cùng ở Shae và đó là phần thúc đẩy tôi nhiều nhất. Bà ấy sẽ không từ bỏ”.!
Shae thì lại chưa từng nghĩ đến điều đó, mặc dù bà thừa nhận đã suýt bỏ cuộc ở khoảng 20 dặm. Nhưng sự động viên từ từ Fred đã giúp bà vượt qua, và theo lời ông, ở những dặm cuối cùng cặp đôi đã ở trong chế độ “lái tự động”.
Khi hai người cán đích thành công, tay trong tay, sự xúc động bao trùm lên Shae.
“Tôi đã khóc,” Shae nói. “Tôi không ngờ là lại như vậy”.
Còn Fred thì tin rằng ông sẽ xử lý những “cảm xúc sâu sắc” mà ông đã trải nghiệm từ ngày hứa sẽ chạy với Shae hết những bước cuối cùng của cuộc đua. Nhưng, trước tiên, ông ấy phải ngừng mỉm cười đã.
“Thật là vui”, Fred nói. “Đó là một ngày tuyệt vời mà tôi cảm thấy con gái tôi muốn tất cả mọi người đều hạnh phúc”.
Được ghép tim, thiếu niên Ailen hiến van tim cũ để cứu một em bé khác.
Cậu bé cho biết sẽ mãi mãi cảm ơn người hiến tim đã cho cậu cơ hội thứ hai trong đời.
Một nam thiếu niên được ghép tim có thể sẽ cứu đứa trẻ khác vì van từ quả tim cũ của cậu bé có thể được sử dụng làm mô ghép để giúp một em bé nhỏ tuổi hơn.
Cậu thiếu niên Sahin Yasar đã cho biết mình sẽ mãi mãi biết ơn người hiến tặng tim, người đã cho cậu cơ hội thứ hai trong đời, trong seri phim truyền hình Ministry of Hopecủa RTE.
Seri phim đã đi theo ba giáo sĩ Ailen trong một năm, bắt gặp hành trình đầy xúc động của Dublin lad Sahin khi cậu bé duy trì sự sống nhờ máy móc trong bệnh viện trong khi chờ ca mổ ghép cứu tính mạng.
Mẹ của cậu, bà Tina, kể rằng bà đã khóc hết nước mắt khi con trai bước vào ca mổ sau khi cuối cùng đã tìm được trái tim phù hợp.
Trước đó, đã có 7 trái tim thích hợp, nhưng lại không phù hợp về mặt y học sau các xét nghiệm.
Đã có giai đoạn, cậu bé 16 tuổi đã kiệt sức và sẵn sàng đón giờ phút xấu nhất cha mẹ phải đánh thức cậu bé dậy để nói rằng mọi chuyện lại một lần nữa thất bại.
Sahin bị bệnh cơ tim bẩm sinh, đã phải nằm viện gần 8 tháng trước khi ca mổ diễn ra tại Bệnh viện Mater.
Cậu bé nói trong Ministry of Hope: “Tôi sẽ luôn biết ơn họ đã quyết định hiến tạng vì tôi không biết mình sẽ còn đợi được bao lâu”.
Còn bà Tina rất biết ơn gia đình người hiến tặng đã cho con mình món quà của cuộc sống.
Bà nói thêm: “Mỗi lần nhìn con trai, tôi lại nghĩ về gia đình ấy. Chúng tôi sẽ không thể có mà không có họ. Đối với bất cứ ai điều đó đều tuyệt vời. Để cho ai đó mang trong tên của họ. Đó là một món quà rất rất tuyệt vời và là di sản mà bạn có thể để lại phía sau. Thực sự là vậy”.
Bà cho biết con trai đã cho đi món quà của chính mình là hiến tặng van bên phải của quả tim cũ và có thể được sử dụng trong tương lai để giúp cứu sống một đứa trẻ khác.
“Sahin đã hiến tim mình vì van bên phải còn tốt. Nó sẽ được đông lạnh trong năm năm và có thể được dùng để thay cho van phải ở một em bé không van phải bẩm sinh hoặc tim bị tổn thương”.
“Thằng bé thực sự biết ơn người đó và gia đình của người đã cứu sống nó”.
Tina cho biết gia đình đã trải qua hy vọng và tuyệt vọng trong hành trình chờ đợi. Họ đã nhận được 7 cuộc gọi báo có tim ghép để rồi thất vọng tràn trề.
“Nó được ghép quả tim thứ tám. Mỗi lần họ đều phải lấy máu của nó và người cho để có sự phù hợp tốt nhất có thể. Vài lần đầu thật đau lòng. Nó sẽ được nối với máy móc cả ngày, sau đó bạn phải nói với nó rằng mọi thứ đã thất bại.
Sahin được gắn với chiếc máy là tim nhân tạo và chỉ có thể bước ra khỏi giường đi lại 10 phút mỗi ngày. Nó không thể đứng dậy được”.
Các tập phim đã cho thấy giáo sĩ bệnh viện Mater ở Dublin, Margaret Sleator, đã hỗ trợ gia đình mỗi khi các cuộc kiểm tra cho một trái tim bắt đầu.
Tina là người Công giáo Ailen trong khi cha của Sahin, Apo, là một người Hồi giáo Thổ Nhĩ Kỳ nhưng cả hai đều đặt lòng tin mãnh liệt vào tôn giáo của mình.
Tina cho biết có thể thấy sự cải thiện nhanh chóng về sức khoẻ của con trai từng ngày sau khi xuất viện. Cậu bé đã trở về nhà ở Coolock, và sẽ học ở nhà cho đến ít nhất là năm sau do tình trạng suy giảm miễn dịch, khiến cậu bé dễ bị nhiễm trùng.
Bây giờ Tina muốn Bộ trưởng Y tế Simon Harris thúc đẩy kế hoạch “chọn không tham gia”, trong đó người trưởng thành được mặc định là đồng ý hiến tạng, trừ khi họ chọn không tham gia.
Cẩm Tú
Dịch vụ Bác sĩ Gia đình Việt Nam: http://bacsigiadinhvietnam.com/